Những bữa tiệc thâu đêm suốt sáng cuồng loạn với chất kích thích và hoan lạc tập thể đã trở thành điều bình thường ở thung lũng công nghệ Mỹ.
Bức tranh khắc họa một bữa tiệc thác loạn ở Thung lũng Silicon mô phỏng bức họa dài 8m “Những người La Mã ở Mạt kỳ của Đế Chế” vẽ năm 1847 của họa sư người Pháp Thomas Couture. Ảnh: Vanity Fair. |
Từ trái qua phải, Mike Cagney, giám đốc điều hành Social Finance, Dave McClure, người sáng lập quỹ 500 Start-ups và Travis Kalanick, tổng giám đốc Uber. Tất cả các “ông lớn” công nghệ này đều dính dáng tới bê bối tình dục. Ảnh: Vanity Fair. |
Các cuộc truy hoan đã trở thành một nét văn hóa ở thung lũng công nghệ và bắt nguồn từ nhiều lý do. Thứ nhất, điểm chung của nhiều doanh nhân hạng A ở thung lũng Silicon là thời thanh thiếu niên cô đơn không được nếm trải cảm giác yêu đương với người khác phái. Một nhà đầu cơ đã lập gia đình miêu tả những năm tháng dậy thì vùi đầu vào trò chơi điện tử và mãi đến tận năm 20 tuổi mới hẹn hò lần đầu tiên. Và bây giờ khi đã trở thành một người thành đạt, nhà đầu cơ ngành công nghệ này bất chợt nhận ra bản thân đang là một phần trong thế giới của những tay công nghệ lắm tiền nhiều của, tin cậy và chống lưng cho nhau. Bất chấp đã có gia đình, nhà đầu cơ này cảm thấy giờ là lúc anh ta sống bù cho những tháng năm cô đơn hồi mới lớn.
Ava, một nữ doanh nhân trẻ từng hẹn hò với kha khá nhân vật khởi nghiệp sáng giá, cho biết cánh đàn ông thành đạt ở Thung lũng Silicon bị ám ảnh với việc khoe khoang quyền lực và sự giàu có. Ava kể những buổi hẹn hò thường diễn ra ở những nơi xa hoa, hào nhoáng và đắt đỏ. Thậm chí, trên các ứng dụng hẹn hò qua mạng, không khó bắt gặp những phần giới thiệu bản thân đầy mùi khoe mẽ kiểu “Xin chào, nàng có muốn tới xem căn penthouse và ngó qua đống cổ phiếu quyền chọn của anh hay không?”
Chia sẻ kinh nghiệm, Ava cho biết những người đàn ông như thế này sau khi chinh phục được một phụ nữ, sẽ nhanh chóng rũ bỏ để chuyển sang hẹn hò với một phụ nữ mới. Sau vài buổi hẹn hò hào nhoáng, các mối quan hệ đều kết thúc với cùng một luận điệu. “Họ nói rằng ‘Anh đang trong giai đoạn ‘học hỏi’. Đến tận năm 25 tuổi, anh vẫn còn ‘zin’ mà”, Ava kể.
Bên cạnh đó, không ít giám đốc điều hành hay nhà đầu cơ ở Thung lũng Silicon tự cho rằng họ nắm trong tay sức mạnh gây ảnh hưởng lớn hơn nhiều so với giới tài chính phố Wall, sao Hollywood hay các vận động viên tầm cỡ. “Thực lực của chúng tôi hơn nhiều so với đám giàu có kiểu ăn may. Chúng tôi làm ra các sản phẩm có thể ảnh hưởng tới cuộc sống của nhiều người”, một doanh nhân sáng lập công ty công nghệ nói. “Anh làm một bộ phim, người ta xem nó một lần vào một dịp cuối tuần. Nhưng nếu anh sáng tạo ra một sản phẩm (công nghệ), nó có thể ảnh hưởng tới cuộc sống của mọi người trong nhiều năm”.
Doanh nhân này cũng chỉ ra rằng thu nhập của những siêu sao hạng A ở Hollywood hay của những “con sói” phố Wall chẳng là gì so với những cá nhân “cực phẩm” của Thung lũng Silicon. Giám đốc tại một ngân hàng đầu tư cỡ bự có thể bỏ túi một vài triệu đô mỗi năm và phải đợi đến khi về hưu mới có thể tích lũy khối tài sản vài chục triệu đô. Nhưng các nhân viên “non” kinh nghiệm ở những công ty công nghệ như Uber hoặc Airbnb hoàn toàn có thể kiếm được gấp nhiều lần số tiền đó trong vài năm.
‘Chơi dao có ngày đứt tay’
Tiền và quấy rối tình dục ở Thung lũng Silicon
Tiền và quấy rối tình dục ở Thung lũng Silicon. Nguồn: CNN.
Esther Crawford là một nữ doanh nhân có “máu mặt” trong làng công nghệ Mỹ. Cô từng tham dự nhiều buổi tiệc “hoan lạc” và có quan niệm khá thông thoáng về quan hệ yêu đương. Giới công nghệ ở Silicon ai cũng biết Crawford có mối quan hệ “mở” với bạn trai Chris Messina, một cựu nhân viên Google và Uber. Cặp này còn nổi tiếng là đối tác làm ăn “hợp cạ”, tính đến cuối tháng 12 năm ngoái, Crawford và người tình đã gây 1,5 triệu USD cho một start-up về trí tuệ nhân tạo.
Nhưng “tiếng tăm” của Crawford như “con dao hai lưỡi”. Crawford kể lần đi kêu gọi vốn cho công ty thứ hai. Cô gặp một nhà đầu tư thiên thần đầy tiềm năng ở một nhà hàng trên phố Valencia ở San Francisco. Khi bữa tối sắp kết thúc, nhà đầu tư đưa cho cô một tấm séc trị giá 20.000 USD và ngày sau đó áp sát vào hôn cô. Sau vụ đó, Crawford hiểu ra rằng cô đã bị đối tác xem như một loại phụ nữ dễ dãi chứ không phải một doanh nhân nghiêm túc.
Trong khi đàn ông ở Thung lũng Silicon không phải trả giá cho lối sống “thác loạn”, phụ nữ sẽ phải trả giá đắt. Một nhà đầu tư lớn thừa nhận sẽ không cấp vốn cho những nữ doanh nhân mà ông từng gặp trong các cuộc vui “thân xác”.
“Nếu anh từng nhìn thấy cô nàng ấy bán khỏa thân trong một bữa tiệc và mối quan hệ ‘dây mơ rễ má’ ở đây sẽ khiến mọi thứ trở nên rắc rối. San Francisco thực sự nhỏ và khép kín. Mọi người qua lại với tất cả mọi người”, nhà đầu cơ này nhận xét và kết luận đàn ông thường bàn chuyện làm ăn ở những cuộc vui thâu đêm suốt sáng nhưng với những người phụ nữ có mặt ở những chốn như vậy, họ sẽ mất hoàn toàn phẩm giá và sự tôn trọng của đối tác làm ăn.
Tuy nhiên, câu chuyện không đơn giản. Các công ty công nghệ mới thành lập (start-up) phải dựa vào nguồn vốn đầu tư mạo hiểm. Thống kê cho thấy tới 90% start-up thất bại ngay trong giai đoạn đầu nếu không được đầu tư vốn kịp thời. Do cần tiền để khởi nghiệp, nhiều phụ nữ dẫn thân vào ngành công nghệ đã lâm vào cảnh bị các nhà đầu tư “gạ tình”. Và nếu họ từ chối, họ sẽ bị liệt vào danh sách “những kẻ khó ưa”.
“Rất khó để tạo dựng mối quan hệ cá nhân với các nhà đầu tư nam giới”, một nữ doanh nhân cho biết khi được mời đến các bữa tiệc kiểu như vậy, cô “không có cách nào để trốn tránh”. “Họ bàn chuyện làm ăn ở đó. Họ đưa ra các quyết định (đầu tư) ở các bữa tiệc như vậy”, cô nói. Sau nhiều lần từ chối, cuối cùng, cô bị gắn mác là “một kẻ khó bảo” và buộc phải chuyển tới New York vì không thể hòa nhập vào văn hóa ở thung lũng công nghệ.
“Cảm giác giống như bạn đang bán thân để thăng tiến. Thực tế là nếu bạn hò hẹn với một người quyền lực, nhiều cánh cửa sẽ mở ra trước mắt. Đó là tính toán của nhiều phụ nữ khi tham gia vào cuộc chơi này. Nhưng họ không biết tới những nguy cơ kèm theo”, một nữ doanh nhân giấu tên nói. “Nếu bạn đã từng tới các cuộc vui xác thịt, đừng bao giờ nghĩ đến việc thành lập công ty hay thuyết phục được ai đó đầu tư cho bạn. Các cánh cửa đã đóng rồi. Ngược lại, nếu bạn nhất quyết không tham gia, bạn sẽ bị coi là kẻ ngoài cuộc. Bạn không làm cũng chết mà bạn làm thì cũng chết”.
An Hồng
© 2024 | Thời báo MỸ